Cứ nói

Ông bố đang tiếp chuyện với khách, cậu con trai cứ chạy ra chạy vào như muốn nói điều gì với bố.
Bố: Đừng làm trò nữa, có gì cứ nói.
Thằng nhóc: Dạ, mẹ kêu con nói với bố đừng giữ khách ở lại ăn cơm!


Toàn dấu nặng!

Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện, chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội, chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận, bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp, bọn lạ mặt bị đập nện, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp !


Đánh dấu lãnh thổ

Một chàng vừa lấy vợ không lâu kể với đám bạn độc thân: “Vợ tớ cứ luôn dùng nước xả vải khi giặt. Tớ chả bao giờ biết được thứ nước đó có tác dụng gì cho tới một ngày…”
 
Đám bạn nhao nhao:
 
- Đến ngày nào?
 
- Đến một hôm tớ đi siêu thị, tớ thấy một cô gái lại gần tớ, ngửi ngửi rồi nói: “Có vợ rồi”. Hóa ra các bà vợ dùng nước xả vải để đánh dấu lãnh thổ các cậu ạ!

Vấp ngã

Một linh mục quá mệt mỏi vì thấy các giáo dân của mình cứ đến thú tội ngoại tình của họ nên trong một buổi giảng đạo ông nói:
 
-Nếu tôi còn nghe một người nữa đến thú tội ngoại tình, tôi sẽ không làm linh mục nữa!
 
Mọi người rất yêu mến vị linh mục nên họ quyết định sẽ không nói đến từ ngoại tình nữa mà thay bằng một từ quy ước chỉ có họ mới biết. Người nào lỡ phạm tội ngoại tình khi đến xưng tội sẽ nói là bị “vấp ngã”. Mọi việc sau đó đều tốt đẹp cho đến ngày vị linh mục qua đời vì tuổi già.
 
Khoảng một tuần sau, vị linh mục mới đến gặp ông Thị trưởng và tỏ vẻ rất lo lắng. Ông nói:
 
-Ông phải cho sửa chữa lại đường xá trong thị trấn mới được. Khi các giáo dân đến xưng tội, họ cứ nói về việc bị vấp ngã.
 
Ông Thị trưởng bắt đầu phá lên cười và biết rằng chưa ai nói cho vị linh mục mới biết về cái từ quy ước kia.
 
Vị linh mục bực tức nói:
 
-Tôi không hiểu ông cười cái gì. Tuần này vợ ông đã bị vấp ngã ba lần rồi đấy.

Thì Thầm

Đang giờ lễ trong nhà thờ, bé trai ngồi bên cạnh mẹ nó bỗng nói lớn:
 
- Mẹ ơi con muốn… tè.
 
Bà mẹ kéo con ra ngoài cho nó giải quyết rồi dặn:
 
- Lần sau con không được nói “tè” trong nhà thờ như vậy. Khi nào muốn, con nói “con muốn thì thầm” nhé.
 
Chúa Nhật sau, cậu bé đi lễ với ông bố. Ngồi một lát, cậu bé khều bố và nói:
 
- Bố ơi, con muốn thì thầm.
 
Ông bố thoáng ngạc nhiên nhưng cũng nói:
 
- Được, con cứ thì thầm vào… tai bố đây.